HomeYêuChất đàn ông của tôi thay đổi chóng mặt sau khi kết hôn Tôi yêu nàng lắm và nhất quyết có được nàng. Cuối cùng, tôi cũng được như ý. Khi nàng chính thức là Vợ, tôi mới hiểu đời không như là mơ. Đa số đàn ông chúng tôi sợ kết hôn. Nhìn cảnh mấy thắng bạn thân bạc mặt vì Vợ, tôi cũng phát hoảng và nhủ thầm chẳng bao giờ kết hôn. Nhưng rồi, ông trời chẳng chiều lòng người. Tôi gặp nàng, tôi yêu nàng và tôi phải cưới nàng thật nhanh không tên trai khác cướp mất thì hối hận cả đời. Vậy là, cái sự nhủ thầm của tôi bị gạt qua một bên để chính thức có được nàng làm Vợ. Tôi chắc rằng, đa số đàn ông sẽ giống như tôi…thay đổi chóng mặt sau khi được lên chức Chồng. Tôi thay đổi từ trong ra ngoài, nhưng tôi hài lòng với sự thay đổi đó. Tim tôi khỏe hơn. Hic…sau khi kết hôn, nàng vẫn đẹp, vẫn cuốn hút, nhưng chẳng còn ngọt ngào nữa. Trước đây, làn môi cong của nàng luôn dành cho tôi những lời ngọt ngào và những nụ hôn cuồng nhiệt. Nay là những ngôn từ nặng như đá và những nụ hôn có như không. Mỗi lần làn môi ấy mấp máy là tim tôi lại “rộn ràng”…vì căng thẳng, bất an và đôi chút sợ sệt. Nhờ vậy mà sau 5 năm sống với nàng, tim tôi khỏe hơn hẳn. Bằng chứng là nó chẳng còn “rộn ràng” mỗi khi môi nàng mấp máy. Chắc sau này về già tôi sẽ không lo bệnh tim làm phiền. Tôi không lo béo phì. Thời trai tráng tôi cũng có da có thịt, vì chỉ ăn và chơi. Đôi lúc tôi cũng thấy lo khi đọc các bài báo về việc lười vận động, colest.. nay nỗi lo đó không còn làm phiền tôi được nữa. Nhìn chung, tôi vẫn lười, vẫn biếng nhưng…. Nàng Vợ của tôi rất khôn, nhờ vả là cứ ngọt lịm, đôi mắt trong veo ngây thơ, nũng nịu đáng yêu đến mức khó cưỡng, vòng tay ôm thật chặt và hôn lên mà thật yêu. Vậy là tôi bước qua cái sự lười và cun cút nghe lời chỉ bảo của nàng như mệnh lệnh của Nữ hoàng. Sau khi hoàn thành danh sách công việc nàng đưa, tôi chắc chắn mình đã tiêu tốn lượng calo bằng cả tuần luyện tập cường độ cao. Đây,…nhờ vậy mà tôi không lo béo phì. Tôi kiếm tiền nhiều hơn. Trước, tôi kiếm 15 triệu mỗi tháng và hoàn toàn hài lòng với mức đó. Nay, sống với nàng bị nhốt nhét tư tưởng, tôi bỗng thấy không hài lòng với nó nữa. Chẳng biết các nàng Vợ khác thế nào chứ nàng Vợ của tôi rất khéo trong khoản này. Mỗi tháng nàng lập một danh sách các khoản chi và chỉ nói “Anh ơi đây là chi phí tháng này của nhà mình. Em yêu chồng quá” và hôn tôi một cái. Nhìn khoản lệch tăng lên so với tháng trước, tôi tự hiểu mình phải chi cho bản thân ít đi và đưa nàng nhiều hơn. Nàng không chỉ khiến tôi tự nguyện thu hẹp hầu bao của bản thân mà còn khiến tôi tự nguyện tạo áp lực cho bản thân. Trong một lần đi chơi giai đoạn mới cưới, đang đi bỗng dưng nàng đừng lại nhìn chằm chằm vào một ngôi nhà và quay sang nói với tôi, “Em luôn muốn có một ngôi nhà thế này. Anh mua cho em nhé.” Và sau cái thời khắc đó, mỗi lần bên nhau nàng lại nói về ngôi nhà trong mơ của mình. Mưa dầm thì thầm, chẳng hiểu từ lúc nào tôi đã tự đặt ra mục tiêu cho mình phải mua bằng được một căn biệt thự như thế cho nàng. Đây, cũng vì thế mà tôi tự nguyện hùng hục đi làm như trâu. Tôi sống lành mạnh hơn. Trước, cứ đi làm về là bia là rượu là bù khú,…và mặc định với suy nghĩ, thế mới là cuộc sống. Nay, điều đó đã trở nên xa vời. Hết giờ ư, về nhà ngay để ăn cơm vợ nấu và chơi với con. Vợ tôi sở hưu vẻ ngoài hiền lành và đáng yêu ai cũng nghĩ rằng nàng yếu đuối cần được che chở, nhưng thực tế không phải vậy. Đến nay, tôi vẫn rùng mình khi nhớ về vụ việc đó. Sau nhiều lần bị bạn bè kích bác “sợ vợ”, tôi quyết định trốn vợ và ăn chơi một bữa thả ga. Một giờ đêm, tôi chân nam đá siêu về nhà, vừa đến khúc rẽ đầu ngõ tôi lạnh toát sống lưng khi thấy bóng một người phụ nữ tóc xõa rũi rượi bế trên tay một đứa trẻ. Tôi chỉ muốn chạy trồn, nhưng tự nhủ “có gì phải sợ”. Lại gần, hóa ra là nàng Vợ của tôi. Nàng đứng bế con ngoài trời lạnh để đợi tội về. Hôm đó, nàng chẳng hành hạ lỗ tai của tôi mà rất ân cần chăm sóc và sau đó là vừa ôm con vừa khóc. Tôi chẳng biết các anh thế nào khi gặp hoàn cảnh này, nhưng tôi thì sợ một phép. Kể từ đó, hết giờ về nhà ăn cơm vợ nấu và chơi với con. Đây, nhờ thế mà tôi không khốn khổ với bệnh viêm loét dạ dày như thắng bạn thân. Tôi trở thành ngôi sao. Trước, trẻ con ư… đáng yêu đấy, nhưng chỉ chơi tý thôi chứ khóc lóc, tè, ị là sợ lắm. Nay, mọi chuyện đã khác. Khi còn trai trẻ, tôi nghe bậc đàn anh nói nhớ con, mê con mà nghĩ “họ đang làm quá mọi chuyện”. Nhưng, kể từ khi “cô ấy” xuất hiện, tôi đã hiểu. Khóc lóc, tè, ị … tôi xông vào hết. Mê mẩm, đúng là tôi mê mẩn “cô ấy” đến phát cuồng. Đôi má phúng phính, bàn tay nhỏ xinh, mắt tròn đáng yêu, làn da mịn màng,…sao mà không yêu “cô ấy” cho được. Không chỉ vậy, nhờ “cô ấy” là tôi còn trở thành ngôi sao. Mỗi lần tôi và “cô ấy” xuất hiện ở công viên, vườn trẻ hay bất cứ đâu, tôi luôn nhận được ánh mắt ngưỡng mộ của những người phụ nữ xung quanh. Những lời nói có cánh của họ làm tôi hôm nào cũng lơ lửng trên mây. Quả thật, ngay cả khi ở thời đỉnh cao trai tráng, tôi cũng chưa từng được nhiều phụ nữ ngưỡng mộ đến thế. Đấy, chất trai của tôi đã thay đổi như thế, nhưng tôi thấy hạnh phúc với điều này. Tôi giờ không còn là tay chơi, lãng tử nữa mà là một người cha, một người chồng và sẽ nỗ lực hết sức để hoàn thành trọng trách to lớn đó. Related Bình Luận